Mức thuế thấp hơn đối với lượng nhập bán thành phẩm

Các mức thuế nhập khẩu được ấn định bởi nhiều quốc gia theo cách như vậy để khuyến khích lượng nhập trong nước... Ví dụ như thành phẩm tung ra cho người tiêu dùng có thể có mức thuế 70% theo trị giá hàng. Tuy nhiên, nếu sản phẩm nhập vào số lượng lớn để đóng bao bì tại nước nhập hàng, mức thuế có thể là 30%. Để khuyến khích một số nhà sản xuất trong nước, chính phủ có thể đánh chỉ ở mức 10% thuế trên lượng nhập bán thành phẩm.

Mức thuế thấp hơn đối với lượng nhập bán thành phẩm

Các hàng rào thuế quan (NTBs) là các tên đặt cho tất cả các hình thức phân biệt đối xử chống lại hàng nhập khẩu ngoài các thuế nhập khẩu chúng ta đang bàn đến.

1. Định lượng

Rào cản về số lượng, hạn ngạch, là giới hạn bằng số đối với một loại hàng hóa nhất định quốc gia sẽ cho phép nhập trong suốt khoảng thời gian nhất định. Nếu hạn ngạch là tuyệt đối, khi số lượng nhất định được nhập khẩu, việc nhập khẩu thêm trong khoảng thời gian còn lại (thường là 1 năm) bị ngăn cấm.

Cty K'mart đặt 1 triệu dollar hàng áo len từ Trung Quốc. Trước khi hàng đến nước này, quota phai được làm (xin) cho năm đó, và K'mart phải chờ đến năm sau mới đem hàng vào được. Đến lúc đó, hàng đã hết mốt và phái chịu lỗ nặng nề. Công ty hy vọng chỉ thu lại được 50 xu trên 1 dollar.

Một vài hàng hóa lệ thuộc vào hạn ngạch thuế quan cho phép một lượng hàng quy đinh nhập khẩu vào được miễn thuế hoặc với thuế xuất thấp, nhưng khi đạt đến được số lượng quy định, thuế cao hơn rất nhiều được tính cho những lần nhập khẩu tiếp theo. Tiến trình này tái diễn hàng năm.

Định ngạch thông thường có tính toàn cầu, số lượng tổng cộng được cố định mà không quan tâm đến nguồn gốc. Chúng có thể được phân bổ, trong trường hợp này, chính phủ của quốc gia nhập khẩu nhượng lại số lượng cho các quốc gia nhất định. Gần đây hơn, do thỏa thuận chung giữa các quốc gia chống Lại việc áp đặt hạn ngạch một cách đơn phương, các chính phủ đã thương lượng hạn chế xuất khẩu tự nguyện (VERs) với các nước khác. Để tránh những hạn chế hình thức đối với hàng xe ô tô nhập khẩu do Hoa Kỳ, chính phủ Nhật giới hạn hàng xuất khẩu của mình 2,3 triệu chiếc xe. Thật thú vị, dù xe hơi Nhật được nhập vào nước này ít hơn sau khi hạn ngạch được áp đặt, lợi nhuận bán buôn không bị tổn thất vì các nhà sản xuất ô tô Nhật bắt đầu xuất khẩu những kiểu đắt tiền hơn.

Sự hạn chế xuất khẩu tự nguyện (VERs) là hạn ngạch xuất khẩu áp đặt bởi quốc gia xuất khẩu.

2. Thỏa thuận mua bán có trật tự

Thỏa thuận mua bán có trật tự là thỏa thuận hình thức giữa các quốc gia xuất khẩu và nhập khẩu quy định định ngạch xuất khẩu hay nhập khẩu mà mỗi quốc gia phải có đối với 1 loại hàng.

Thỏa thuận mua bán có trật tự

Thỏa thuận mua bán có trật tự: cũng giới hạn cạnh tranh quốc tế và giữ lại thị trường nội địa cho các nhà sản xuất trong nước. Chúng khác với các định ngạch được áp đặt đơn phương và các rào cản mậu dịch khác ở chỗ chúng là những thỏa thuận long trọng giữa các quốc gia xuất khẩu và nhập khẩu sau khi thương lượng. Thông thường; chúng quy định độ lớn định ngạch xuất nhập khẩu mà mỗi quốc gia phải có đối với một hàng hóa riêng biệt.

Thỏa thuận tương tư lâu đời nhất và lớn nhất là thỏa thuận Multifiber (MFA), bắt đầu năm 1973 và sau đó được sửa đổi 4 năm 1 lần. Công ước bao gồm 54 quốc gia xuất và nhập khẩu. Khoảng 80% hàng dệt và quần áo xuất khẩu trên thế giới đến các quốc gia công nghiệp hóa được quy định bởi thỏa thuận này.

Năm 1985, các nhà chế tạo Chip máy điện toán hạ giá 1 loại Chip thường, DRAM vì tồn kho nhiều quá. Hai nhà sản xuất Mỹ kêu gọi chính phủ giúp đỡ, họ được sự chấp thuận rằng cố định giá tối thiểu và lập định ngạch nhập khẩu tự nguyện. Trong khi các nhà chế tạo chip Hoa Kỳ tăng lợi nhuận của họ, các nhà sản xuất sản phẩm chứa chip và người tiêu dùng sản phẩm bị lỗ. Tổ chức Brookings, 1 nhóm chuyên gia tư vấn thương mại nổi tiếng, ước tính rằng giá chip DRAM đã tăng vọt từ 2,5$ năm 1986 đến 10$ năm 1988 và, kết quả là, cộng thêm hơn 100$ vào giá 500$ 1 máy điện toán cá nhân. Hiệp ước đã giúp đỡ các công ty Hoa Kỳ và đem lợi nhuận đến cho các nhà sản xuất Nhật nhiều hơn. Thay vì phải hạ giá để cạnh tranh hoặc họ có thể hưởng lợi nhuận độc quyền do việc nghiên cứu các sản phẩm kỹ thuật cao mà người Mỹ có thể dẫn đầu.

Viết bình luận